Những bài thơ tình yêu luôn đóng vai trò là cầu nối hoàn hảo cho chuyện tình của một cặp đôi, là sợi dây tình yêu gắn kết hai tâm hồn lại với nhau. Sẽ thật thiếu sót nếu chuyện tình của bạn thiếu đi những áng văn chương tình yêu lãng mạn, thổn thức. Hôm nay Jobsnew sẽ mang đến bạn một bầu trời thơ ca, giúp bạn thêm hương vị cho tình yêu của mình ngày càng bay bổng hơn nhé.
Những câu thơ tình yêu ngắn gọn, sâu sắc để bạn gửi đến người mà bạn trân trọng, yêu thương:
1. Và cứ thế mỗi ngày thêm một tý
Ta yêu nhau cho mãi tới muôn đời.
2. Ở đâu trăng có nhớ người
Ở đây đang có một người nhớ trăng.
3. Nắng mưa là chuyện của trời
Tương tư là chuyện của tôi yêu nàng.
4. Ôi hạnh phúc anh thấy mình nhỏ bé
Chép tình yêu trong trang giấy thơ ngây.
5. Nửa sự thật không còn là sự thật
Và tình yêu không một nửa bao giờ…
6. Với em dù lắm chua cay
Tình yêu trước gió càng lay càng bền.
7. Em là sóng nhưng xin đừng như sóng
Dội vào bờ xin chớ ngược ra khơi.
8. Từ nay tôi đã có người
Có em đi đứng bên đời líu lo.
9. Chỉ mình em thôi và chỉ một
Mình em ngự trị trái tim anh.
10. Nếu đã hẹn biển cứ nằm im nhé!
Sóng ra khơi rồi sóng lại quay về.
11. Khi say một chén cũng say
Khi nên tình nghĩa một ngày cũng nên.
12. Mây suốt đời chung tình với gió
Tôi suốt đời chỉ có mình em.
13. Tình em là biển là mây núi
Là cả tình thương của đất trời.
Khám phá thêm nhiều công việc hấp dẫn tại: Jobsnew.vn
Sau đây là những câu thơ tình yêu 2 câu, thể hiện cảm xúc tình yêu ngắn gọn, phù hợp để bạn chia sẻ qua status:
1. Tìm em tìm hết cuộc đời
Mà sao em cứ để tôi mãi tìm.
2. Đôi khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm.
3. Hạnh phúc nào cũng chan hòa mật đắng
Cố tình quên mà gợi nhớ suốt đời.
4. Ta tự nhủ với lòng ta nhiều bận
Thương thì thương nhưng chớ vấn vương tình.
5. Nắng chiều một bóng tha hương
Lá rơi nhè nhẹ người thương nhớ người.
6. Ai bảo yêu nhau là đau khổ
Xin một đời đau khổ để yêu nhau.
7. Ta mang cả tình yêu chân thật nhất
Trao cho người để đổi một niềm đau.
8. Sao em giấu mùa thu trong ánh mắt
Để bây giờ anh chẳng có mùa thu.
9. Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy
Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên.
10. Bên này trời vẫn đang mưa
Lòng anh vẫn thế, vẫn chưa hết buồn.
11. Thế gian cỏ lạ nhiều vô kể
Cớ sao nhớ mãi một nhành hoa?
12. Lá đa rụng trước sân đình
Người ta không nghĩ tới mình thì thôi.
13. Anh không đủ tỉnh để có thể say
Và không đủ say để ngăn mình nhớ.
14. Muốn xin một chút thật tình
Ấy mà đổi lại chỉ toàn lặng thinh.
15. Anh là anh của lưng chừng
Tôi là tôi của đã từng thương anh.
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật
Sợi gió hoàng hôn se sắt
Đong đưa chiếc lá thu vàng
Ai vừa đi ngang rất vội,
Hay là giọt nắng vừa tan?
***
Dịu dàng mùa thu ghé tới
Đường chiều ánh mắt hư vô
Trời xanh một màu rất thực
Nhưng em thì quá mơ hồ
***
Ta như gã khờ phiêu bạt
Mải mê những phiến chân trần
Lời thương dùng dằng không ngỏ
Thu về rụng trắng ngoài sân
***
Chợt nghe hương mùa xao xuyến
Người giờ như áng mây trôi
Có kẻ ngẩn ngơ ngồi hát
Dường như lại nhớ nhung rồi…
Thơ: Đức Trung
Chiều nay trời chuyển sang đông
Gió lùa se lạnh, nỗi lòng cô đơn
Ngồi buồn ngắm cảnh hoàng hôn
Từ trong tâm khảm bồn chồn nhớ em.
Mưa rơi tí tách bên thềm
Nỗi niềm thương nhớ càng thêm dâng đầy
Mơ màng nhìn khói thuốc bay
Nhớ em da diết những ngày cách xa…
Lời nguyền xưa của đôi ta
Tình yêu nay vẫn thiết tha mặn nồng
Đông về em có nhớ không?
Nụ hôn ngày ấy…môi hồng em trao.
Bên nhau tình cảm dạt dào
Vòng tay ân ái ngọt ngào yêu thương
Nay em xa cách dặm trường
Tình anh mãi mãi…vấn vương tơ lòng..!
Thơ: Triệu Phú Tình
Những bông tuyết rụng rơi lã chã
Đậu vin cành trắng xóa màn đêm
Ánh trăng lướt nhẹ qua thềm
Quyện hòa tiếng gió nhạc êm êm sầu
Đêm đông lạnh canh thâu mòn mỏi
Ngóng chờ người đá sỏi cũng đau
Ra đi chẳng biết bao lâu
Ta thời vẫn đợi dẫu đầu pha sương
Theo con nước sông tương tình cảm
Chảy xuôi dòng ai cản được đây
Niềm thương nỗi nhớ thêm dầy
Chẳng hề phai nhạt đong đầy mãi thôi
Ôi cuộc sống nổi trôi vô định
Ai hơi đâu toan tính làm chi
Hợp tan tan hợp chia ly
Được ngày hạnh phúc ta thì cứ vui
Đời sóng gió dập vùi con tạo
Dù nắng mưa hay bão ngập lòng
Đỉnh đương chậm bước sẽ xong
Bình yên khắc đến hoài mong ắt về.
Tác giả: Hảo Trần
Nhớ anh em gửi vào thơ
Gửi thương gửi cả ngẩn ngơ trong lòng
Trời chiều ai thả nhớ mong
Em gom sợi nắng về hong nỗi niềm
Gần nhau cảm thấy bình thường
Vắng nhau mới thấy vấn vương trong lòng
Dấu niềm thương nhớ mênh mông
Vào thu xanh biếc, vào hồng chân mây
Lúc gần thương nhớ đâu đây..?
Khi xa mới biết … đời này có anh
Đêm nằm thao thức năm canh
Vần thơ em viết, tặng dành mình ơi…
Tác giả: Khắc Tâm
Đêm khuya ngắm ánh trăng vàng
Miên man gợi nhớ muôn ngàn mến thương
Ngày xưa ta học cùng trường
Mến nhau anh khắc chữ thương trong lòng.
Tháng ngày anh đợi, anh mong
Nhưng nào trông thấy bóng hồng năm xưa
Nhớ thương biết mấy cho vừa
Giờ đây anh nhớ chợt mưa trong lòng.
Hỡi người năm cũ nhớ không
Chiều nao anh đứng bờ sông đợi chờ?
Qua bao ngày tháng mộng mơ
Giờ đây anh lại thẫn thờ nhớ ai.
Tác giả: Hạnh Nguyễn
Em yêu anh sao cồn cào nỗi nhớ
Nhớ thật nhiều khắc khoải mỗi đêm thâu
Đã nhiều lần em thao thức thật lâu
Để lần tìm thật sâu trong nỗi nhớ
Có những đêm em cuộn mình trăn trở
Hoang hoải tìm hơi thở ấm nồng xưa
Tình yêu anh như cơn gió ban trưa
Thoảng qua rồi để mình em nỗi nhớ
Em và anh hai đứa ở hai bờ
Dòng sông nhớ sao mà dài rộng thế
Em giang tay nhưng sao ôm không xuể
Nỗi nhớ anh tràn trề đến chơi vơi.
Nếu biết yêu mà đau khổ người ơi
Thì em nguyện cả đời xin cô lẻ
Một mình em xin lặng lẽ đơn côi
Để khỏi u sầu, khỏi nhớ người ơi!
Tác giả: Đào Nguyễn
Em vẫn biết mình xa ngàn dặm
Để đêm buồn gửi gắm vào thơ
Nhiều khi lệ chảy hoen mờ
Nhớ anh chỉ biết mộng mơ hão huyền
Anh có hiểu tình duyên vụn vỡ
Khiến cho mình đau khổ lắm không?
Sầu đau nghẹn đắng trong lòng
Bởi bao thề hẹn chờ mong mất rồi
Ôi cách trở sầu rơi đọng mãi
Biết xa rời nhưng phải làm sao..?
Nhìn nhau mắt lệ tuôn trào
Phải quên người hỡi…? Dù bao nghĩa tình
Anh vẫn chỉ làm thinh chẳng nói
Có biết rằng…? Em hỏi mà đau
Ngồi đây với nỗi âu sầu
Bỗng nghe mặn chát từ đâu tạo thành
Bao kỷ niệm ngày xanh đã mất
Nghĩ lại rồi thấy thật xót xa
Mình em lặng ngắm trăng tà
Gặm thêm khoảng cách tình ta héo mòn…!
Mơ mái ấm gia đình
Một căn nhà nho nhỏ
Những đứa trẻ xinh xinh.
Còn mình 25 tuổi
Chỉ mong có nhiều tiền
Chất ngổn ngang trong ví
Và thẻ ATM.
Phải chăng em đã hận?
Em yêu anh qua từng cái hôn dài
Em hận vì anh chẳng quay đầu lại
Chẳng mở trái tim cho chàng nhân tình mới.
Em biết đâu bao người kia vẫn đợi.
Những đầy vơi nhung nhớ trái tim nàng.
Thì chắc gì đã yêu
Thính bây giờ đầy rẫy
Đừng có ảo tưởng nhiều.
Nhất định phải tỉnh táo
Không được đớp lung tung
Thà ế đau ế đớn
Còn hơn khối đớp nhầm.
Chút tình riêng gửi nhành hoa bỉ ngạn
Luyến lưu ai, đỏ Hoàng Tuyền mấy đoạn?
Thương người không thấy người, như lá chẳng thấy hoa.
Một chữ “Thương” lạc lõng trên Nại Hà
Chút tơ lòng rơi Vong Xuyên róc rách
Buồn thì không, nhưng lòng đau như cắt
Người chờ người, chờ đến phải chia xa
Thì đành thôi, ta cạn chén Mạnh Bà
Muốn quên hết nhưng lòng còn e sợ
Giữ được nhau cần biết bao duyên nợ
Người hứa rồi, mà Nguyệt Lão nỡ quên.
Đành ngày sau chẳng nhớ mặt, nhớ tên
Buông một khắc, xa đời đời kiếp kiếp.
Vẽ lên một khoảng trời
Giữa thảo nguyên đầy nắng
“Chúng mình thôi em ơi!”
Cuối con đường mưa đổ
Ta-tay nắm cận kề
Mành rèm vừa buông vở
Ôi.. một thời u mê
Nhưng mà em đâu phải
(Một nửa anh kiếm tìm)
Tình ta tựa màu khói
(Màu của sự lãng quên).
Miệng tuy cười nhưng em rất cô đơn
Thân gái già nào dám ước gì hơn
Chỉ mong nhanh hết giờ còn về ngủ
Em muốn làm một cơn gió mát
Hờ hững thổi mây trôi nổi bay
Bởi nghe nói gió vốn vô tình
Chẳng như em quyến luyến nơi anh.
Anh cười bảo: Ờ thì như mình vậy
Là bên nhau suốt ngày không bay nhảy
Là im lìm nghe hạnh phúc dịu êm!
Ngày em nhận ra, hạnh phúc qua thềm
Chắc anh quên bài: ngày xưa anh giảng
Một chút đổi thay
Một chút lòng hoang hoải
Hạnh phúc bây giờ: như đã quay tay!
Ngày em hỏi anh: Hạnh phúc là gì?
Anh im lặng, trăm mối sầu nặng gánh!
Không quá hào nhoáng, không quá lung linh
Tuy có phút yếu lòng, khi thấy chới với lạc hướng
Tình duyên mình đẹp như thuở kiếp trước
Giấc mơ son sắt chung lối cả đời
Mình nắm tay thưa chuyện cùng mẹ cha
Bão táp, mưa sa cũng nguyện sẻ chia
Hẹn thề trăm năm vững bền chân tình
Anh này, cùng em già đi kiếp này nhé?
1. Em là cành củi khô,
Nên dựa vào cổ thụ,
Thế nhưng lại ngu ngốc,
Yêu nhầm người tiều phu.
2.Ngày đã dặn lòng quên,
Nhưng sao đêm vẫn nhớ,
Là do tâm vương nợ,
Hay do lòng bơ vơ.
3. Mình chỉ là kẻ đơn phương,
Đem hết lòng hết dạ đi thương một người.
Nhưng ngặt một nỗi buồn cười,
Người chỉ cảm động chứ người không thương.
4. Khoảng cách là gì nhỉ?
Là chung một bầu trời,
Bên người vẫn nắng đẹp,
Bên mình lại mưa rơi.
5. Gió mùa đông hiu hắt,
Lướt qua những nhành cây,
Nắng mới đó đã tắt,
Tớ vẫn chờ ở đây.
6. Nắng không còn nữa,
Thế là mưa bay,
Tớ không chờ nữa,
Thế là buông tay.
7. Nước vô tình, ngàn năm trôi mãi,
Mây vô tình, mây mãi vẫn bay,
Trăng vô tình, trăng đùa với gió,
Người vô tình, sao hiểu thấu lòng tôi.
8. Tôi vẽ hoa hồng đỏ,
Anh lại vẽ xương rồng.
Tôi hết lòng bày tỏ,
Anh lắc đầu bảo không.
9. Là tự ta đa tình,
Tự thương rồi tự nhớ,
Là tự ta căn cớ,
Chuốc muộn phiền cho ta.
10. Những buổi chiều lộng gió,
Những đêm vắng không đèn,
Mình đây, còn người đó,
Như chưa từng thân quen.
11. Là ngọn cỏ ven đường,
Làm sao với được mây,
Anh nằm ngoài tầm tay,
Sao em với tới đây?
12. Miệng nói ghét nhưng lòng vẫn nhớ,
Nói hết chờ nhưng dạ vẫn mong,
Nói hết thương nhưng vẫn giữ trong lòng,
Vẫn in đậm một bóng hình ai đó!
Chiều chiều ra đứng vườn rau
Trông sang hàng xóm dạ đau chín chiều
Thương anh, lòng thương rất nhiều
Vợ con chưa có, tiêu điều làm sao
***
Bên này mình em lao xao
Cô đơn còm cõi, anh nào có hay
Cũng muốn tay nắm bàn tay
Hai đứa mình mãi tháng ngày bên nhau
***
Nhưng anh có hiểu nổi đâu
Là cọc nên gắng đợi trâu đến tìm
Vậy mà anh cứ im lìm
Chẳng chịu mở cửa trái tim em này.
Tác giả: Anh Nguyên
Lâu lắm mới được thảnh thơi
Kéo nhau đi nhậu cho đời thêm vui,
Mong bù đắp những dập vùi
Thường ngày cày cuốc, tối chui vô mùng.
Tưởng rằng được bữa ung dung,
Ba thằng gọi món xong cùng nhâm nhi
Vài chai bia khai vị thì
Một em khoác bộ bi - ki - ni vào.
Trên tay bưng đĩa mồi xào
Giọng oanh thủ thỉ :” Em chào ba anh,
Xin mời sờ mó cho nhanh
Ý quên…ăn nóng kẻo tanh lắm hà!”
Ngắm đùi, bụng trắng nõn nà
Đường cong nổi rõ, chán bà rượu luôn.
Cái cột cờ nó muốn vươn
Tiên sư ! Chả lẽ ông tương… ấy nhầm
Tình thế này sao yên tâm
Mà ngồi đánh chén hết tầm được đây?
Trong người dậm giật như vầy
Toi bữa ngon miệng vì mày… đồ điên!
(Hồ Xuân Hương)
Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc,
Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người.
Hẹn rằng đấu trí mà chơi,
Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.
Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,
Ðể đôi ta quyết liệt một phen.
Quân thiếp trắng, quân chàng đen,
Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.
Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa,
Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên.
Hai xe hà, chàng gác hai bên,
Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.
Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,
Ðem tốt đầu dú dí vô cung,
Thiếp đang mắc nước xe lồng,
Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.
Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu,
Thua thì thua quyết níu lấy con.
Khi vui nước nước non non,
Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.
Em ơi anh bảo em này
Trâu kia cứ để nó cày với anh
Đưa dây anh dắt cho nhanh
Nón em nhớ đội, nắng hanh trên đầu
***
Em ơi ruộng nhà ở đâu
Chỉ cho anh biết, cày sâu vụ này
Phấn đấu lúa tốt bông dày
Đến mùa gặt hái, thóc đầy trên sân
***
Em ơi giữ đôi bàn chân
Và bàn tay ngọc ân cần đưa nôi
Lội ruộng đã có anh rồi
Đi đâu cũng có anh ngồi đèo luôn
***
Em ơi chẳng mong gì hơn
Anh mong được nói cám ơn u thầy
Vì đã sinh ra em đây
Cùng anh chung bước đong đầy tình yêu
***
Những dòng tâm sự ít nhiều
Gửi đến em sợ có… liều lắm không
Anh cũng chỉ dám mong trông
Sớm chiều em gọi “Kìa chồng, chồng ơi!”
Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
Cánh hồng kết những nụ cười tươi
Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
Cây vàng rung nắng lá xôn xao
Gió thơm phơ phất bay vô ý
Đem đụng cành mai sát nhánh đào
Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
Bên màu hoa mới thắm như kêu
Nỗi gì âu yếm qua không khí
Như thoảng đưa mùi hương mến yêu
Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
Nhạc thầm lên tiếng hát say mê
Mùa xuân chín ửng trên đôi má
Xui khiến lòng ai thấy nặng nề…
Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
Chưa từng hẹn đến - giữa xuân tươi
Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
Thiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười
(Thơ: Tình Say)
Xuân đã thẹn thùng trong áo mới
Mơn man hơi thở của đất trời
E ấp nụ mai vàng chớm nở
Ngại ngùng chi chưa đến Xuân ơi!
Ta đã chờ em trong nhớ thương
Đợi em treo lộc biếc xanh vườn
Xua đi giá lạnh Đông già cỗi
Ngàn hoa khoe sắc ngát thơm hương..
Chẳng thể chờ em thêm phút giây
Xuân ơi hãy đến ngay đêm nay
Cho ta thôi mỏi mòn trông ngóng
Khao khát tình xuân men đắm say…
Tác giả: Thiên Ân
Hạt giống mùa xuân gieo sắc
Thảnh thơi mảnh đất mỡ màu
Giấc mơ một ngày hái gặt
Đừng là một thoáng chiêm bao!
Hạt giống mùa xuân khỏe khoắn
Đâm chồi, nảy lộc yêu thương
Gam màu xinh xinh, tươi tắn
Mặt trời chải tóc, soi gương
Hạt giống mùa xuân thức dậy
Một vùng ngan ngát hương hoa
Chân ai về miền cỏ dại?
Giẫm giọt lệ buồn đang qua
Hạt giống mùa xuân nảy nở
Ta về dòng suối tuổi thơ
Ta về đường xưa tiếng thở
Ru em cho đến bao giờ?
Hạt giống mùa xuân trầm mặc
Dĩ vãng là gì hỡi em?
Con đò già nua đánh mất
Một mảnh trăng tàn nguyên đêm
Hạt giống mùa xuân đầy ắp
Vương vương khóe mắt mở chào
Câu thơ non tay ,chân vấp
Bờ giậu chim hót nghìn câu.
Hoài Niệm Hè
Thơ: Thánh Tâm
Ngày tháng trôi qua nắng Hạ về
Âm thanh trỗi khúc nhạc đê mê
Gợi lòng quay lại Hè năm cũ
Ấm áp tình yêu rộn tiếng Ve
Cánh phượng ngày xưa mái tóc thề
Cài cành hoa thắm giữa chiều quê
Tay nắm đan tay chung hẹn ước
Sánh bước bên nhau nhuộm nắng Hè
Góc phượng ngày nao đã ước thề
Khắc tên hai đứa hẹn phu thê
Nay còn sót lại cung ai oán
Thổn thức tim lòng đơn tiếng Ve.
(Khuất Việt Hưng)
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
Ai xui con cuốc gọi vào hè,
Cái nóng nung người, nóng nóng ghê!
Ngõ trước, vườn sau um những cỏ,
Vàng phai, thắm nhạt ngán cho huê.
Đầu cành kiếm bạn, oanh xao xác,
Trong tối đua bay, đóm lập loè.
May được nồm nam cơn gió thổi,
Đàn ta ta gảy khúc Nam nghe.
Nội dung bài thơ:
“Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?”
Thu (Trích “Gửi hương cho gió” 1945) - Tác giả: Xuân Diệu
Nội dung bài thơ:
“Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu;
Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì.
Hư vô bóng khói trên đầu hạnh;
Cành biếc run run chân ý nhi.
Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa,
Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.
Buồn ở sông xanh nghe đã lại,
Mơ hồ trong một tiếng chim qua.
Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,
Hây hây thục nữ mắt như thuyền.
Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,
Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.”
Đây Mùa Thu Tới (1938) - Tác giả: Xuân Diệu
Nội dung bài thơ:
“Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
Đây mùa thu tới - mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá…
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ…
Non xa khởi sự nhạt sương mờ…
Đã nghe rét mướt luồn trong gió…
Đã vắng người sang những chuyến đò…
Mây vẩn từng không, chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.”
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Thu đi đông đến quả là buồn
Ngõ phố chiều mưa nặng hạt hơn
Lạnh giá heo may trên lối cũ
Vắng em giấc ngủ chẳng say nồng
Nặng lòng nỗi nhớ ngày xưa đó
Trăn trở từng đêm mãi ngóng trông
Ngày ấy em đi thu cũng khóc
Đông về gọi lại nhớ cùng mong
Em ở phương xa hỏi có về
Anh chờ anh đợi ở trong quê
Thu đi đông lại đâu cần biết
Chỉ bóng hình ai mãi khắc ghi
Muôn thuở tàn thu đông sẽ tới
Ngàn năm thương nhớ sẽ quay về
Nay thu đã hết đông trở lại
Đừng để tình ta lạnh tái tê
Ha Nguyen
Mùa đông rồi anh được nghỉ phép không
Gió lạnh thổi qua căn phòng giá buốt
Trái sấu cuối mùa đêm qua rụng nốt
Mưa hồi chiều mái dột chẳng ai che.
Gian bếp nhỏ anh sửa những ngày hè
Mùa đông về chẳng thể nào bớt lạnh
Nhà thiếu anh nên vô cùng hiu quạnh
Em cuộn mình đối diện với canh khuya.
Đêm mùa này sao kéo dài lê thê
Nghe tiếng dế nỉ non khu vườn vắng
Ngồi lặng lẽ đếm giọt cà phê đắng
Khoảng trống nào mà lại chẳng chông chênh.
Thơ Hoàng Chẩm
Mùa đông về ngang phố
Dịu dàng tóc em bay
Nhịp chiều buông tiếng thở
Tương tư mềm ngón tay
Đếm bao ngày qua phố
Tóc gió buồn như mưa
Giọt đông âm thầm vỡ
Xô đời nhau cho vừa
Phố vẫn nồng nàn phố
Em vẫn nồng hương mơ
Nghe chiều rơi nhung nhớ
Buông lòng theo dòng thơ
Chân bước về cuối phố
Ngoái nhìn lại mùa hoa
Tàn đêm hồn bỡ ngỡ
Niệm khúc giữa nhạt nhòa.
Bài thơ tình yêu là cầu nối diệu kỳ, giúp hai tâm hồn hòa quyện, đồng điệu. Qua những vần thơ, ta bày tỏ những cảm xúc khó nói thành lời, chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, những hy vọng, ước mơ trong tình yêu. Thơ tình là tiếng nói của trái tim, là minh chứng cho sức mạnh của tình yêu. Nó giúp ta thêm trân trọng, gìn giữ và vun đắp cho tình yêu của mình thêm bền chặt, viên mãn.
Thơ tình yêu và nỗi nhớ là tiếng lòng tha thiết, là lời hứa hẹn thủy chung, là minh chứng cho tình yêu vĩnh cửu. Nó là món quà vô giá mà ta dành tặng cho người mình yêu thương, là kỷ niệm đẹp đẽ lưu giữ mãi mãi trong trái tim.
Thơ tình yêu không chỉ là những lời ca, tiếng hát du dương, mà còn là những thông điệp yêu thương được gửi gắm qua từng câu chữ. Mỗi bài thơ là một câu chuyện, là một lời tâm tình, là tiếng nói của trái tim yêu thương.
Trong những vần thơ tình, ta có thể tìm thấy những thông điệp yêu thương vô cùng ý nghĩa. Đó là lời hứa hẹn về một tình yêu vĩnh cửu, là lời thề nguyện sẽ luôn bên nhau dù qua bất kỳ giông tố nào. Đó là lời cảm ơn dành cho người đã mang đến cho ta hạnh phúc, niềm vui và sự ấm áp trong cuộc sống. Đó cũng là lời xin lỗi chân thành khi đã vô tình làm tổn thương người mình yêu thương.
Link nội dung: https://loptienganh.edu.vn/hinh-anh-va-tho-tinh-yeu-a67742.html